Buồn học trò là nỗi buồn mơ mộng Buồn vu vơ rồi lại giận vu vơ Mỗi khi buồn lấy giấy dệt thành thơ Ghi toàn mộng toàn mơ để tặng Buồn chợt đến khi chợt mình chiếc bóng Ngồi ngắm trời nhìn đất mộng mơ Ngẫm chuyện đời ôi cả một bài thơ Tương lai đó một màu xanh hy vọng Buồn chợt đến khi chợt nhìn mưa khóc Thấy mưa rơi nặng hạt cảm thấy buồn Mưa ngoài trời hay mưa ở trong tim Cô đơn quá !mưa ơi đừng rơi nữa Nhìn mưa rơi muốn khóc quá mưa ơi! Tôi van mưa,mưa ơi!đừng rơi nữa......
SG, 20-11-07 |